Xanh được bao lâu
sao mùa lá rụng?
rễ đã xuyên mòn lòng đất
lá len lỏi hao gầy
trăng vương rơi đầy xóm
Xanh vơi bao tháng năm
đã sang mùa vàng đốm
ai giấu ngập ngừng vào tóc mây
giấu hụt hẫng vào hơi thở
lặng im con chữ châm ngòi bút
trút dòng ưu tư vào đêm
nguyện cầu cho em bằng những vần thơ nhỏ
Có luồng gió mới vút lên
từ dịu dàng trong bao dung nguồn cội.