Trên cành sắc lạ chim trời
lời yêu run rẩy lá rơi
giữa đời hoài nghi bám riết
cho lòng cuộn rối tơi bời
lệ se sợi vá buồn vơi
Hồn nhiên nhen cháy môi cười
khói buồn ngút ngàn cõi núi
lay trở bình yên sáng tối
nhụy hương mùa cũ lạc trôi
ngõ nhỏ sương giăng phận đời
Cơn giông chớp giật ngang trời
đêm thâu quay quắt mưa rơi giận hờn
trắng đen giăng mắc chập chờn
ngửa tay hứng giọt thiệt hơn âm thầm
Đường trần bao nỗi gian truân
tận cùng đắng đót bao lần chơi vơi
bước đi thẳng tới chân trời
thôi đành đò dọc thân tôi một mình.