Miền hương cốm

Giọt lệ ấm muộn màng
khóc tình xanh ta mang
tiếng cười đâu còn có
lá rơi thu ngỡ ngàng
ôi nỗi sầu lang thang

Mây chồng mây lấn lướt
mắt mỏi mòn thế nhân
tiếng chân buồn rơi rớt
vào nỗi nhớ trăm năm

Trời bạc màu khăn tang
giọt yêu đương vô vọng
lòng xô trong lớp sóng
cuộn theo chiều đại dương

Thời gian lăn lóc tan
giữ ngọt miền hương cốm
bể đời bỗng dễ thương.