Lỡ hẹn

Người đàn ông ủ rũ
ôm cánh tường rêu phủ
vơ cành gió hôn mây
vẽ đêm vào hồn chữ
trăng trắng vẫn đầy tay
lên trời mây trú ngụ

Môi đầu tiên lầm lỡ
trong tình yêu nghiệt ngã
bão ghé nổi dòng đời
tan nát màu kỉ niệm

Xuân dần vơi lỡ hẹn
sương lạnh lén tim ơi
long đong thuyền không bến
những vòng sóng thở dài
di về một góc trời.