Có ngày nào hồn nhiên

Những thời gian mình đứng như cây
bão xõa vầng mưa say trái ngọt
tay níu tay tháp bút buông mây
vẽ lên trời nôn nao hi vọng

Có những ngày thuyền chao biển sóng
mình muốn ôm khoảng lặng trong em
hít thật sâu cõi trắng bóng đêm
nuốt trong veo, môi mềm vô tận

Ngày đã gần chạm mép bình yên
dạo cùng “Moon” bên miền sen cạn
sải cô đơn lắc lẻo con tim
vắng âm thanh yêu thương bến đợi

Có ngày nào cớ chi mà vội
chỉ yêu thôi cho thật hồn nhiên
mắt vùi xếp lá muộn phiền
trao bao nhiêu giọt qua triền sắc em

Trăm năm rạn vỡ triền miên
đắng đau đưa tiễn những đêm con người.

* Moon: Tên con chó ở nhà.