Có phải chỉ là đợi chờ?

Chỉ có tiếng chó sủa

Hoàng hôn lụi tàn
mảng sáng lang thang mặt hồ lãng đãng
chiếc xe hạng sang rẽ vào biệt thự màu trắng
chỉ ngọn gió cuốn theo cánh cửa
và người đàn ông khẳng khiu
nép dưới ánh đèn vàng úa
lom khom cúi chào
im lặng đợi

Run run tay ấn chuông reo
của sổ tràn bóng tối
chỉ có tiếng chó sủa ầm ừ
và ngọn gió hững hờ
lụi tắt tất cả

Người đàn ông chợt nhớ
bước chân ấy qua cầu thang đã lên bậc cao
chỉ còn ngọn đèn đúng mòn bên vỉa đã
và dấu chân lún sâu trong lùm cỏ
người khuất bóng và người đứng đó
với những hạt sương đêm lặn vào khóe mắt.

Tiếng oa oa trong mơ

Tiếng oa oa
nhoi lên từ con tim khao khát
cháy dọc cơn mơ
chảy xoáy những tầng nơron ngủ yên
len cứa từng tế bào đêm

Ta lần tìm không tới
vòng tay ôm còn lại im lìm
còn một chút cuồng điên lặng lẽ

Cái nhìn thất thần trong bóng tối
chực chờ bên lối xưa
những dòng sữa chực chờ từ lồng ngực người mẹ trẻ
những lời ru đau đớn từ cuống họng người cha
và những chiếc nôi ông bà thấp thỏm chờ đợi
chỉ còn nghe tiếng u u nguồn cội
cào xé, trộn lẫn bất hạnh trong tim

Tiếng đấm ngực như sấm vang câu hỏi
ngàn vì sao kia
hãy trả lời cho ta
hay ta đi suốt rừng mơ?

Hồi sinh

Đêm qua rằm vầng trăng như khóc
như kẻ cô đơn xót ngọn cỏ khô vàng
sông đắm xuống một dòng phẳng lặng
cá gọi đàn mơ con sóng dập dồi
mấy yêu thương chưa kịp cất lời
giờ réo rắt từ khi lộc nhú

Cơn u uất vội oán trăm ngàn nụ
biết phận người rơi nhẹ như hoa

Lệ trăng về đây hòa chén rượu xưa
gió bão về đại dương nghênh sóng
nỗi cô đơn ôm một vầng năng lượng
những hạt giống hồi sinh trong phù sa
từ cõi lòng ta.