Cõi vĩnh hằng xa xăm của gió

Xung quanh anh là gió
bay vào giấc chiêm bao
chuyến du hành vũ trụ
không còn lấm bụi phố ồn ào
không còn rày rà theo khuôn phép thời gian
không lời ru ra ngoài giới hạn
không nhỏ nhen thổi cong bóng đêm theo chiều nghiêng phiến cỏ
không xới tung tế bào ánh sáng hướng mặt trời
hay tham vọng về phía đối diện

Không hiện hình ở cõi vĩnh hằng xa xăm của gió
những chiếc bóng thân quen đang phát sáng
những mảng đỏ đen ước vọng lận đận dính bám trên con đường thành bại
hàng cây gồng mình trước cơn lốc quyền uy
đôi khi hóa sên tránh gió bủa vây bung chùm hoạn nạn
những chiếc lá không tuổi, không mùa cũng lìa cuống mà rơi

Mặt hồ thôi phẳng lặng
người lẫn xe cuồn cuộn như dòng sông mùa lũ
vẫn trần trụi hình hài
vẫn hành trình mưu sinh đã mặc định.