Có phải con đường rảy run trên lá
sương rây che thân
gió mỏng giăng màn
giường sỏi đá trong bóng đêm tê cóng
Có phải con đường trăng thơm cỏ óng
in vết chân kỳ ảo giấc mơ
rải rác ánh lân tinh xanh lịm
Con đường ngôi sao nhói vào từng nhịp tim
ngọn lửa đốt lên bập bùng lời gọi
mỗi bước chân một sải cánh về nguồn
Con đường riêng tư chỉ của nỗi buồn
ta kiên nhẫn trong ta nhắc mãi
hãy nhìn đi, vượt qua ngày mai
những hân hoan âm thầm đang tiến lại.