EM RẤT GẦN ANH…

Em rất gần. Anh lại rất xa
Gió giấu chuyện chúng mình vào mùa hạ
Trong thì thầm những lời đêm là lạ
Vẫn còn nguyên một lối trắng đi về

Anh rất gần. Em lại rất xa
Tiếng cười vắng bởi làn môi khép lại
Sau rạo rực có bao điều ngần ngại
Và bao nhiêu giận dỗi vô bờ

Em rất gần. Anh lại thờ ơ
Có lẽ nào tình yêu không thức dậy
Có lẽ nào kỷ niệm đang tan chảy
Giữa đất trời hương vị đổi thay?

Không
Chúng mình không thể thiếu men say
Trong hồi hộp hôm nay và mãi mãi
Ngày xa xưa, em ngậm ngùi dành lại

Ngày xa xưa, anh mãi của em.
Dù cô đơn, cay đắng, chẳng êm đềm
Em như cây vẫn còn nhựa sống
Nụ buồn nụ, lá lo lá không dứt
Nhụy vàng hờn trên chiếc cuống mong manh

Một mình em giấc ngủ chòng chành
Lòng ngổn ngang giữa muôn điều vời vợi
Đón ngọt ngào, mổi lần anh gõ cửa
Dù nước mắt em vẫn còn kia sau những nụ cười.