Ngày nối đêm cứ vần trôi
còn chuỗi nhớ mãi dập dềnh trên biển
bao nhiêu tình huống không tên
sao đếm hết các đêm không ngủ
những người lính chẳng ngại mòn hơi thở
giữ cho sóng nước bình yên
Cả bầu trời rung chuyển màu đỗ quyên
khi ngã xuống Gạc Ma
máu các anh thành máu của biển
đã nhuộm đỏ hoàng hôn
hòa theo gió ngày đêm thổi chập chờn
cờ Tổ quốc vờn bay trong uất hận
Giọt biển nào không mặn
ngọn sóng nào chẳng đau
trước kẻ thù dã man
mũi súng, lưỡi lê và lọc lừa
xuyên qua lịch sử
Máu các anh thành lửa
thiêu cháy mộng tham tàn
Bao bà mẹ khóc thầm trong bóng tối
nước mắt lăn dài theo đường cong của đảo
biển là ngôi nhà thương mến các anh
nơi chứa tuổi hai mươi bất tử
bất tử những tiếng hô lẫn với sóng bạc đầu.