Đêm từng đêm áo choàng voan
trời khoa khỏa lấp đã toan lên đồng
Đào tiên chúm chím núm hồng
miền trinh khiết ngỡ mây bồng sao xa
Sáng trăng trắng tỏa làn da
cỏ non mởn ngát thơm hoa mượt mà
Khoảng trời nhỏ lại trong ta
mai sau biết có mặn mà nữa không?