Muốn gửi người đã khuất

Cánh đồng như nấm mộ thiên thu
mai táng bao nhiêu nước mắt
ẩn sâu trong lòng đất
bao mùa chen vai thích cánh nhau

Trăng trên đầu tròn được bao lâu
Đổ bóng xuống những mảng đời sáng tối
nắng và mưa bốn mùa hoán đổi
được – mất đồng lần
thiện – ác khoác vai

Đêm nay
muốn giữ lại một câu thơ thôi
gửi người đã khuất
cho dù biết lợi danh
mãi mãi chẳng bao giờ hết.