Ngày của mẹ

Tâm tư ẩn chìm
những vết chân chim
ký ức ôm ghì khuôn mặt thân thương
mang trọn vẹn con sang ngày mới

Lá thư chưa kịp gửi
khăn mùi soa thêu đôi chim hy vọng
khói, đất đá…lấp vùi
lấp vùi trong trắng tuổi hai mươi
ở đâu, giờ tìm đâu nữa?

Ngọn gió nôn nao trở dạ
bao nhiêu còn mất chập chờn
mẹ khấn thầm chờ con
bạc năm sờn tháng
mục rũa tâm can
khẽ khàng mây bay, khẽ khàng giọng nói
hao từng giọt máu
lô xô giấc ngủ thành quen

Linh hồn đứa con
gia tài đời mẹ
nắm đất thở se sẽ
những dấu chân in theo hình đất nước
bằn bặt nở hoa nơi xa…

Nỗi đau thành đồi, thành núi
thành ngọn măng nhỏ nhoi

Từng giọt thầm lặng rơi
chơi vơi lòng mẹ
cả bầu trời trong mắt ấy miên man.