Hoa đau khi nắng phơi
lá buốt trong mưa rơi
quả rụng theo gió cuốn
cây đứng như tượng
xót một đời
Những người quanh tôi
cùng chung mặt trời
chung dòng sông nguồn cội
lời ru vời vợi
Khi cành khô đâm chồi
là một ngày hò hẹn tôi khép lại
và nhẹ đi như giấc ngủ quên.