Nợ

Nợ dòng sông âm thanh thổn thức
dưới trăng thu một chút vội vàng
cho cuộc tình chưa hết mùa đơm trái
đi qua con tim nhức nhối
trên chuyến đò chưa qua
đã nghiêng đổ nụ hôn

Nợ ngôi đền thiêng một làn hương thơm
nợ lá xa cành lời giã biệt
chỉ mang đi nỗi buồn ngàn năm sau nữa
và gửi lại cỏ cây những kỷ niệm ấu thơ
những giấc mơ
nép vào xa xăm dáng mộ

Chẳng còn gì để nhớ
ngoài quãng đường bạc trắng trần gian
nụ cười trên môi đã lặng câm
giọng buồn tượng đá rỗng
trong dòng xoáy cuộc người lỡ vận

Gió lọt vào khe đá vang ngân
kể chuyện cổ tích bầu trời
khẽ khàng trả nợ tình đời.