Sẽ ùa về gõ cửa

Trên từng nỗi đau nhường nhịn
từng yêu thương giành giật
ẩn khuất phía chân trời
dải mây đen bịn rịn

Những ánh nhìn chua xót
làm tắt đi vĩnh viễn nụ cười
buồn giấu mình vào đêm
một làn mơ buông nhè nhẹ
nhè nhẹ chạm môi
quay dăm lời đã hóa thành dâu bể

Một mùa người theo đuổi suốt đời
gom từng sợi mưa dệt nên mảnh nắng
lẻ loi thành nhẫn nại
vươn ra từ bao dung

Và dấu chân nối dấu chân bình yên
tìm đến miền bát ngát
và mồ hôi thánh thót hòa vào nhau
trong veo dòng suối mát
ấu thơ ren rén hồi sinh…

Và bao hân hoan trong trẻo
ùa về gõ cửa con tim.