Thắp sáng con đường nhỏ

Những con đường nhân gian
qua bao mùa lá đổ
cảnh đời lắm ngổn ngang
dưới hàng cây, lệ nhỏ

Đây ngôi nhà trống trải
mưa gió ngập đầy sàn
kia trẻ con nhỏ dại
trước bệnh dịch nguy nan…

Dư vang của chiến tranh
màu da cam tàn độc
mấy ai được yên lành
những cuộc đời đèo dốc…

Tôi đi trên đường nhỏ
nhìn thời cuộc ẩm ương
nghe trong từng hơi thở
nét mặt buồn như sương

Như cơn mưa oà vỡ
sóng biển giận lạ thường
trong cái chiều nhung nhớ
thiếu một nửa tình thương…

Tiếng sấm gầm điên dại
nỗi bầm dập nhân gian
mỗi âm thanh oan trái
mặt trăng cũng úa tàn

Ước người thêm chữ tâm
san cho nhau nỗi khổ
ước chung tay thắp lửa
hạnh phúc mùa xuân sang.