Khi con sông ngưng trôi
vài hạt mưa đơn côi
lưới kết thành tang trắng
máu loang vào biển khơi
Khi rừng cây bỗng lặng
màu xanh đã chết rồi
tiếng chim nghe rã rời
nắng cồn lên ngọn đắng
Khi không gian trầm cảm
trăng treo theo ngày rằm
có con nai ngơ ngác
cỏ gieo gió thu buông
Nuốt lệ rơi trên mộ
nhặt trái buồn khói hương.