Ước ao của một thời

Mơ như ong say hoa
ngã vào đời làm mật

Mơ như chú chim non mau nước mắt
nhỏ tháng ngày vào góc phong ba

Nương náu ở trong ta
một đường bay đơn độc
cách biệt phương trời nao

Suốt một đời ước ao
gặp lời thương thầm muộn
để mình bay và say.

Nghe

Giọt mưa thu thì thầm
ngọt ngào trên ngọn gió
không xoa dịu vết thương
những ngả đường bỏ ngỏ.

Vết của gió

Cơn gió thoảng qua rồi
cứ xói mòn, tóc ơi
mi làm sao ác thế
ta làm chi nên nỗi?

Đắm mình trong bước đi
xương một mùa ngơ ngác.

Ly rượu rưng rưng

Đêm đang tàn, ban mai sương nhạt đắng
lá thay mùa, hoa đã phai hồng
tiếng chim xưa sao mà quạnh vắng
người sang đò quên lãng dòng sông

Nước chảy xiết đâu, đá đã mòn
cá lội mất tăm, giăng lưới trắng

Gió lạnh về, trời chớm sang đông
trẻ nô đùa im ắng năm dòng
sân nhà nắng chẳng xôn xao
khuất mấy mươi năm duyên mủi lòng

Sự đời nước mắt ai mong
càng thương nhau lắm, lạnh lùng đó chăng
thà rằng chẳng thể bâng khuâng
ly rượu rưng rưng…người ngoảnh mặt.

Vô đề

Lặng nghe lòng đất thì thầm
lắng trong sâu thẳm những tâm tình người
trước xuân gió cũng cạn lời
lạc trôi vào chốn cửa trời mưa sa.

Vỡ âm

Khói mây bay chín phương trời
bay len lỏi đến rối bời trong ta
leo vào những tiếng dân ca
lần trong hương nhụy làn hoa sắc đời

Ruổi rong này một cuộc người
quờ tay chẳng chạm… buồn ơi là buồn
ta về hứng giọt mưa tuôn
tiếng gì như tiếng suối nguồn vỡ âm.

Tình thương che chở

Ngày con tim ngơ ngác tìm về nhau
có mấy đêm ai từng khóc thật nhiều
khi nông nổi hay hiểu chưa tường tận
luôn thổn thức được từng giây sưởi ấm
trong yêu thương mong trọn vẹn nguyện cầu

Nay bao năm các con yêu thấu hiểu
gom góp nụ cười, ánh mắt trao nhau
nhớ những ngày tay trong tay dạo bước
chút hương thơm thấm đượm tình yêu

Là con gái thích hay nũng nịu
là con gái khi nắng rát, mưa rào
muốn người thương chiều những lúc còn yêu
mong dỗ dành khi buồn mắt ướt lệ

Trong gian truân, bao điều cần suy nghĩ
là con gái hay lo chuyện đời thường
có những khi chỉ bực, buồn đơn lẻ
vì ngược xuôi vất vả với mưu sinh
mong bàn thấu và nhường nhịn nghe nhau
như con ong đơm mật cho đời sau
cần tình thương trên đời che chở
và con đường rộng mở thắm phương xa.

Có ngày nào hồn nhiên

Những thời gian mình đứng như cây
bão xõa vầng mưa say trái ngọt
tay níu tay tháp bút buông mây
vẽ lên trời nôn nao hi vọng

Có những ngày thuyền chao biển sóng
mình muốn ôm khoảng lặng trong em
hít thật sâu cõi trắng bóng đêm
nuốt trong veo, môi mềm vô tận

Ngày đã gần chạm mép bình yên
dạo cùng “Moon” bên miền sen cạn
sải cô đơn lắc lẻo con tim
vắng âm thanh yêu thương bến đợi

Có ngày nào cớ chi mà vội
chỉ yêu thôi cho thật hồn nhiên
mắt vùi xếp lá muộn phiền
trao bao nhiêu giọt qua triền sắc em

Trăm năm rạn vỡ triền miên
đắng đau đưa tiễn những đêm con người.

* Moon: Tên con chó ở nhà.

Giữa sấm và mưa

Trong tiếng sấm dội xé trời
có dòng sông bốc sóng
có con đường khuất lấp buông lơi
mái phố nhẹ thoảng như sương sớm
lan tím lòng người

Mưa làm ngọn núi đơn côi
vách đá tàn suy nước rít bời bời
thế kỷ hai mốt cá quẫy dạt trôi
bờ bến mịt mù
còn chi bến cũ
con đò gác mái, tiếng vạc chơi vơi

Tôi tìm về dòng nước xa xôi
nơi sóng to, bão dập đất bồi
quặn nhìn con đường dằn dữ hoa rơi
chỉ còn lại cây vông xác lá
người ở đâu lặng tiếng im hơi

Những giọt kia thấm thía sớm mai
trộn lẫn với buồn vui nước mắt
hóa dòng chảy tương lai
chỉ phù sa nhân duyên còn lại
có ai nói câu gì ở giữa sấm và mưa.

Lời trái tim cha

Ngọn gió nào gạo thét ngoài khung cửa
sợi mưa nào nức nở mãi bên thềm
tiếng oa, oa… da diết xé màn đêm
xót tim ta xót loang trời cô quạnh

Có phải em thiên thần bay sải cánh?
hay ngôi sao trao hạnh phúc cho đời?
búp non xanh mỏng mảnh dải tinh khôi
nở trong ta bao năm rồi vẫn thức

Âm thầm về xuyên qua miền ký ức
ngọt ngào thương day dứt bước em đi
khi vui, buồn hay lặng lẽ điều chi
ta với em cùng con tim đau khổ

Biết không em những phút giây giông tố
lệ ngọc rơi của thiếu nữ vào đời
giọng hồn nhiên, thủ thỉ đến chơi vơi
là khắc khoải trong cõi đời ta đó

Một ngày xa – trời ong ong trong gió
cháy nỗi nhớ gieo khắp nẻo trời xanh
trái đất này quay vật vã mong manh
chân trời kia – bình yên em có thấy?

Nhạt nắng xuân – mưa sương đông còn đấy!
giăng trắng đường lạnh lẽo chốn không gian
ngập gót chân theo nhịp phách trầm luân
nrong vòng tay ân cần chăm em mãi

Nếu ngày mai ta tìm về cửa ải
gió ngát hương dào dạt đại dương
em có nghe tiếng vọng của vầng trăng
mắt tỏa sáng bên vì sao nhức nhói

Trên thiên đường – ta còn nghe em gọi:
– cha yêu ơi, con được hạnh phúc rồi…
dù đi xa – ngàn lần cảm ơn trời
điều giản dị trong cha luôn mong mỏi

Con có nghe lời trái tim cha nói
ngày hôm nay, quá khứ với tương lai
khúc ruột đời là nắng ẩm ban mai
bằng khuâng mãi những quãng đời trăn trở…

Đêm phòng không

Đêm phòng không
thời chiến
máy bay rú trên không
súng nổ
xé trời…

Đêm phòng không
thở dài
em
tim từng nhịp liên thanh
dậy sóng…

Đi tìm

Vui theo triền gió hoàng hôn
giật mình lại nhớ mỗi buồn bình minh

Bóng đêm xé rách tim mình
Vạch sương, tẽ gió…chút tình hoang sơ?

Tìm trong mây gió vần thơ
Trả người muôn thủa thờ ơ cho người

Mảy may còn gặp thiên thời
nắm tay nhau giữ một lời mai sau.

Lẽ sinh thành

Hạt gieo vào lòng đất mẹ
một mai, cây – con tươi xanh
một mai, cây – con tốt lành
lòng mãi hướng về cội rễ

Cuộc đời ngàn trùng dâu bể
cho con hiểu lẽ sinh thành.

Giông tố

Gió rít

từng hồi

giật đổ

cổ thụ
bật tung gốc già

Cây nhỏ

đu đưa
vất vưởng

quay

chín phương
tám hướng

Gió giật

cổ thụ
nghiêng
đè cây con
gẫy…

Tôi vẫn tôi
mắt ướt

lệ nhòa!

Đôi khi không phải chuyện trong cuộc

Quả trứng hay con gà có trước?
không chỉ là chuyện trong cuộc
giữa quả trứng và con gà
chuyện của nhà khoa học sẽ trả lời quả trứng hay con gà có trước

Cây ra nụ, nụ ra hoa
hoa ra quả trước
hạt từ trong quả gieo mọc thành cây
lại chuyện hạt hay cây có trước?
nhà khoa học sẽ trả lời hạt hay cây có sau

Nước trong thì cá không sinh tồn được
còn nước đục thì sao?

Không có mặt trời, trái đất có tồn tại được?
trong khi trái đất chỉ là một trong bảy hành tinh quay xung quanh mặt trời

Anh sẽ ra sao nếu không có em nhỉ?
em trả lời: Chỉ tình yêu mới biết cách trả lời.

Và em đã hỏi

– Có bao giờ anh thủ thỉ chuyện yêu
sao nay viết thơ tình buồn thế?

– Biển ồn ào, biển khi lặng lẽ
trong cô đơn anh lại khát khao nhiều.

Phút đất trời thanh tân

Một lời chim hót ban mai
nghe thang thảng tiếng lòng ai thì thầm
sớm nay hé nụ tầm xuân
thanh minh

nắng mới
thanh tân
đất trời.

Vườn bạc

Gió mùa đông bắc thổi
chạm miền bao lá rơi
chà lên nhau tím tái
đỏ đen cõi lá bài

Sống lưng bủn rủn gai
tựa vào vườn đá bạc.

Khát tìm

Ở sa mạc – tôi kiếm tìm

những giọt nước để sống

Ở thế gian – tôi gom

những giọt em để yêu

Sống và yêu
đằng đẵng
khát
tìm…

Quê nhà

Quê thì xa, lụa cũng xa
tấc lòng nhuốm bụi ngỡ ra vàng mười

Còng lưng cơm áo ngược xuôi
cạn khuya hơi vắt ngang trời ngực ran

Đường xa ung nhọt vá thân
sớm sương lá rụng bàn chân mắc dằm

Ngu ngơ ngày kéo thành năm
nỗi đau lạ hoắc kim châm vai gầy

Thôi em chớ hận trầu cay
buồn vui thì vẫn xưa nay cõi trần

Đêm qua hoang hoải sen tàn
mảy mai gió nẩy dăm làn nụ non

Ơn trời hóa đá bão giông
nhòa đôi mắt vời vợi trông quê nhà.