Zin*

Mắt thì ướt, dáng thì duyên
vểnh tai hóng chuyện nghiêng nghiêng cái đầu

Khi ông bực bõ, càu nhàu
biết thân nằm rạt phía sau ông ngồi
gặp khách quen: vẫy vẫy đuôi
thấy khách lạ, sủa đôi lời rồi thôi

Ông đi làm, tiễn bùi ngùi
ông về… mắt chớp những lời lặng im
gọi con trìu mến là Zin
để tin tình cảm vẹn nguyên đến giờ

Nay con lạc bến đò mơ
đốt nhang ông niệm thẫn thờ mùa đông
gió chiều hoàng hoài trên sông
lòng như lửa đốt bập bồng khói hương

Kiếp sau còn được trời thương
ông con mình lại tìm đường về nhau.

*Tên một con chó mà tác giả từng nuôi tại nhà